Học
Kể cho em nghe chuyện học, thằng bé phải kiểm tra liền 3 môn 1 tiết trong 1 ngày hôm nay, chiều qua ta chỉ nghĩ là 2 môn, đến tối cô giáo mới nhắn là kiểm tra 3 môn. Ta cảm thấy bất lực vô cùng , cảm giác như là mọi sự cố gắng của ta lúc này đều vô ích . Ta bắt đầu thấy bực mình, muốn đổ lên đầu ai đó, ta thấy khó chịu vì việc học đâu phải việc của ta, tại sao lại phải đi tìm câu hỏi mà thằng cần học thì vở viết trắng trơn ? Tại sao ta phải tìm cách học đơn giản nhất mà 1 đứa cần học lại chẳng quan tâm ? Túm lại là rất cau có.
Tối học chưa xong, sáng ra mắt nhắm mắt mở dậy sớm đã ngại, lôi thằng bé dậy còn ngại hơn. Nó dậy và nước mắt ngắn dài đòi ngủ thêm, thế là còn phải vừa dậy, vừa nịnh.
Lục vở thấy bải văn tả mẹ , có vài dòng nghệch ngoạc " Niềm hạnh phúc lớn nhất của mẹ em là ....ngủ " (Chữ xấu quá nên nếu không phải là chữ ngủ thì chắc chữ nghỉ, vì đoạn đầu nó tả mẹ em làm việc rất nhiều ) .
Bài văn tả bà " Bà là người rất quan tâm đến em, mỗi khi em đi học về bà đều hỏi em có đói không ? Có đi ...đái không ? "
Văn chương thật kinh dị -_-
E hèm...Hồi Tom còn bé....cũng ăn chương nham nhở thế này.....nếu hem lặp từ....thì là câu văn lũng cũng....lạc đề....từ ngữ thô bỉ....+_+....có lần nó nhận được đề....tả người thân.....nó lập tức tả anh hai nó.....lâu qué hem nhớ rõ nữa....đại khái là....."Anh hai rất to lớn....lực lưỡng....râu dê và lông mũi dài thườn thượt....Anh hai em ăn rất nhiều và rất thích ở bẩn.....mẹ thường phải cầm roi mây rượt anh hai vào nhà tắm....Anh hai em thường đi toilet rất lâu....rất lớn tiếng....như bom hạt nhân nổ...." +_+....đọc xong....ta lạnh cả người T_______T
Trả lờiXóaĐọc comment trong lớp học mà tí cười thành tiếng, em làm ta có hy vọng về thằng bé hơn rồi đây :D
Trả lờiXóa