Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

Sống chậm (9/9/2010)

Hành động của mập mạp ngày càng chậm chạp...suy nghĩ nhiều hơn nhưng hành động ít đi. Đây là một phương pháp mà mập mạp đang cố gắng luyện tập...sống chậm!

Rất nhiều năm hoài niệm để ngộ ra rằng mình vẫn còn là trẻ con...vẫn suy nghĩ ấu trĩ, hành động thiếu chính chắn và mắc phải những sai lầm không cách gì cứu vãng. Vậy là mập mạp bác bỏ đi ý nghĩ vẫn thường tồn tại lâu nay..."mình là đàn ông"...đổi lại thành..."mình là con nít". Mập mạp là con nít...một đứa con nít to béo 24 tuổi 6 tháng...Vì là con nít nên mập mạp hay hoài nghi chính suy nghĩ của mình...suy nghĩ một vấn đề nào đó, mập mạp thường bỏ ra thời gian gấp 2-10 lần lúc trước. Ăn một chén cơm có khi gần 2 giờ mới xong (lúc trước là 2 phút)...mỗi một đũa cơm đều ngập màu suy nghĩ...về tất cả những thứ sai lầm từng mắc phải...

...Là thứ tâm kết về người con gái ấy vẫn còn gút mắc...không phải vì nhung nhớ mà vì cảm thấy khi trực tiếp có lỗi với người đó thì mập mạp lại gián tiếp có lỗi với bản thân...Rõ ràng, đạo tâm của mập mạp đã bị thương tổn từ lúc nó quyết định làm chuyện xấu...Vốn dĩ mập mạp tôn thờ sự sòng phẳng...có lỗi với người khác thì đồng nghĩ nợ lại người ta...mập mạp rất ghét cảm giác thiếu nợ ai...cuối cùng thì trong danh sánh những người nó mắc nợ, ngoài cha mẹ là mặc định thì lại xất hiện thêm người con gái này...

...Đáng tiếc...thứ mắc nợ này không thể trả. Cứ như nợ cha nợ mẹ thì dù trả mãi không hết nhưng vẫn có cơ hội trả...đằng này thì tuyệt đối không có cơ hội...

...Mập mạp hiểu rằng nó cần sự tự tha thứ...cái quá trình này không đơn giản chút nào...như cái kiểu vào chiều chủ nhật...chui vào cái tủ trong nhà thờ rồi xưng tội với cha sứ...mà thật ra mập mạp không thể chui lọt vào cái tủ đó...Nó lại nhớ về cái lần nó đi địa đạo Củ Chi... phải đứng ngoài địa đạo vì cùng nguyên nhân...thật bất nhẫn...lúc đó nó dường như hiểu ra tâm trạng của lính Mỹ khi truy kích VC...đứng ngoài địa đạo ngửi mùi khoai mì hấp nhưng không vào chia phần được...hết sức bực bội...

...Cảm giác thích một người là như thế nào, mập mạp đã hoàn toàn thấu hiểu. Cũng giống như món canh rau mà mập mạp thích ăn...đơn giản chỉ vì nó ngon...mất người đó, đồng nghĩa phải... nấu nồi canh khác...Yêu giống như đói bụng mà phải ăn me...Nhớ cũng là đói bụng mà đang nghĩ về món gà ăn mày...Không thể tự tha thứ? Có lẽ là đầy hơi, ợ chua...Tự tha thứ? Uống thuốc xổ!




Chia sẻ:










Bài viết: Sống chậm

Nguồn Zing Blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Link : (không biết cách chèn, khi nào biết cách sẽ chèn :D )
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]