- Đang ở đâu đấy, Hà Anh đến đón đi chơi nhé ?
- Cũng được, mình cũng không bận gì mà. À mà sao thế, tự dưng lại muốn đi chơi à ?
- uhm, thực ra cả ngày nay Hà Anh chỉ toàn đi uống cafe, trưa thì đi hát hò, chiều về lại cafe, có làm gì đâu. Tự dưng muốn có cảm giác được yêu ai đó ...
- Hử ? Yêu Mây nè, được hông ?
- Có khi cũng nên...thử nhỉ .
Hai cô cười giòn tan
Trong quán cafe quen thuộc, hai cô gái ngồi sau góc khuất, lần này không phải là cafe mà là rượu mạnh, hai ly remy martin chỉ còn dính đáy
- Giá mà bây giờ có ai đó yêu mình ...
- Vẫn còn nhiều đàn ông tốt lắm mà
- Nàng vẫn ngây thơ lắm, người tốt thì đã có gia đình, người không tốt thì mình quá tỉnh táo để có thể bị lừa. Mong chờ gì chứ, cạn duyên rồi...
- Hà Anh, Mây không thích cách suy nghĩ của Hà Anh, quy chụp cho tất cả đàn ông đều là xấu. Chỉ là chưa gặp thôi, nhất định đâu đó trên đời này có 1 nửa vẫn đi tìm mảnh ghép của mình. Hà Anh sẽ gặp mà...
Một nụ cười khó hiểu thoáng qua trong ánh mắt của Hà Anh. Lòng tin, đó là thứ cô đã mất, có nên nói cho Vân biết không, rằng Vinh đã từng là của cô và đáng nhẽ là của cô. Cho dù chính cô là người đã buông tay anh nhưng người ta xa nhau đâu phải vì lý do hết yêu mà ngược lại vì... quá yêu. Chạy trốn tình yêu, một thứ vô hình thật không dễ dàng, nỗi nhớ.... ngày đêm.... nước mắt dường như đã khô cạn, đặc quánh thành 1 vết sẹo, và giờ đang đang bị nung chảy cồn cào trong hơi men. Hà Anh bật khóc...
- Hà Anh, sao vậy ? mình nói gì sai à ? Thôi đừng uống nữa...
- Hà Anh nhớ Hà Nội quá Mây à, nhớ hoa sưa, nhớ mùi hoàng lan, nhớ anh ấy nữa.
- Ai cơ ?
Vân bất chợt tần ngần. Ngày Vân gặp Hà Anh ở thành phố Huế này cô đã ly dị, cho dù rất nhiều người theo đuổi nhưng Hà Anh không kể nhiều về chuyện tình cảm của mình, và càng chưa bao giờ thấy Hà Anh khóc vì một người đàn ông. Giờ đây, người con gái ngồi trước mặt Vân dường như không phải là Hà Anh mà cô biết, nước mắt giàn rụa , ánh mắt sâu thẳm, đôi môi nhợt nhạt run rẩy. Bắt gặp ánh mắt lo lắng của Vân, Hà Anh bất giác đưa tay vuốt mái tóc dài mềm mại của cô bạn gái thân, ngày xưa tóc cô cũng dài thế này, cũng dịu dàng và đắm đuối với tình yêu ...
- Đi về thôi Mây, mình say rồi...
Oi. Tự viết tiếp hả em. Phải xí tem cái đã. :D:D:D
Trả lờiXóaEm insert link đến phần trước đi. Lâu rồi anh đã quên ...
XóaChiều qua chị cầm 2 máy ảnh để chụp hội nghị. Loay hoay chỉ muốn chụp tĩnh vật nhưng mà không biết cách, toàn để chế độ auto nên ảnh cứ "nhàn nhạt". Giá mà có em hướng dẫn nhỉ!
XóaRất vui vì anh Nhân lại có hứng thú :) , thú thật là em viết mà không đủ sức đọc lại vì dài quá :))
XóaLink phần cả đám đây anh
http://cas3111.blogspot.com/2013/01/truyen-chua-at-ten.html
To chị Pink: chị cứ mạnh dạn chụp cái mình thấy thích, mình thấy hay là được rồi ạ :) Em chụp tĩnh vật thường là khi chỉ có 1 mình và chẳng có gì làm mẫu, còn đi hội nghị thì chụp băng rôn khẩu hiệu chứ chụp tĩnh vật làm chi chị Pink ???
XóaÀ, nhớ ra phần cuối cùng chính là anh Nhân viết nhá :D
XóaAnh có nói là có hứng đâu nhỉ ;)
XóaEm có nói anh sẽ viết tiếp đâu nhỉ ;) (chỉ cần có hứng sang nhà bên cạnh là bớt tự kỷ rồi đấy :D )
XóaHi, lâu không thấy anh sang chơi nên mừng ...quẫy đuôi đấy mờ :P
XóaChứng tỏ em cài Live Traffic Feed chỉ để ... cho có.
XóaNó sai nên em không quan tâm, anh nhìn xem, cả ngày em vào nhà em bao lần mà chẳng có dấu chân của chủ nhà toàn "Dác lác" thôi à
XóaCó thuê ai đó ...đặt tên không nhỉ?
Trả lờiXóaĐể em quyên góp tiền của 7 thành viên còn lại để "thuê" anh nhá, phần quyên góp của anh sẽ được miễn trừ nếu anh viết tiếp, chịu không ? :))
XóaVậy ra Tư là "cán bộ" à ! :))
XóaÝ chị là lúc ngồi chụp hội nghị, nhưng chị không tập trung được, chị muốn chụp hoa, lá kiểu đặc tả, mờ xung quanh, thế là lại chạy ra ngoài cửa sổ, ngắm hoa... Hì
Trả lờiXóaChị dùng máy ảnh gì ạ ? có điều khiển tốc độ và khẩu độ được không ?
XóaMột cái là Nikon D3000 em ạ. Một cái là SonyH9 em ạ!
Xóahi hi... nhà em dạo này rôm rả quá!!!:X
Trả lờiXóaHi, tại anh Nhân sợ em bắt anh viết tiếp truyện nên mới chịu đặt tay gõ comment đấy chứ. Viết tiếp câu chuyện gắn kết các blogger từ thời xa xưa, tới giờ các tác giả quên tiệt là mình đã viết những gì :D
Xóa