Thứ Ba, 15 tháng 1, 2019

Đánh giá

Cái hồi ngày xưa ( Có thể cả bây giờ ), chẳng hiểu sao trong 1 số trường hợp mà xúc động quá thì mình cũng sẽ rơm rớm nước mắt. Thế nhưng lần đầu tiên trong đời mình có cảm giác ác cảm với những giọt nước mắt, làm chưa tốt thì nghe người khác nhận xét vài câu, vui vẻ lắng nghe và sửa sai đấy mới là cách phản ứng đúng. Ngược lại, làm việc không có phương pháp, không có mục tiêu theo kiểu làng xã , việc của người khác, tự mình làm, làm không nổi thì  lu loa lên kiểu " Ối dời ơi sao tao khổ thế này ''  . Chưa làm tốt cũng chẳng có gì là to tát như trời sập cả, nhưng lại nhận thức theo kiểu '' Em làm thế nào mọi người đều biết " rồi khóc lóc lu loa nức nở  , Biết cái đầu em á , cái gọi là mọi người ở đây chẳng 1 ai có thể bào chữa cho em nửa câu về hiệu quả em mang lại , nghe như kiểu bị mụ trưởng phòng làm cho bị hàm oan  hay cư xử thậm tệ cả . Làm thế bao giờ tiến bộ được, nhìn mà ngao ngán , thấy tiếc cái công mình chỉ bảo bao lâu nay . Đấy ai bảo cứ khóc lóc là auto đáng thương đâu

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2019

Cuối năm

Lại là những ngày cuối năm
Hình như từ ngày sang đây, cuối năm nào mình cũng phải chịu áp lực của các thể loại tổng kết báo cáo và có cảm giác không biết bắt đầu từ đâu.
Sáng nay đến công ty súc miệng bằng  1 cuộc họp bao bì , bật máy tính lên thấy cấp trên sửa lại cái from BC của với lời nhắn  " Lần sau chị chú ý cách trình bầy " - mình bị nhắc cách trình này chắc không ít hơn 3 lần rồi . Hoàn thiện thì vẫn tốt hơn , cơ mà vẫn thấy  áp lực từ những chuyện nhỏ nhặt như thế, khi mọi người yêu cầu ở mình 1 sự hoàn chỉnh 

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2019

Mưa phùn

Mưa phùn, mình rất không ưa cái không khí ẩm thấp, lép nhép...
Trời ảm đạm ...
Có những khi không cần phải nói nhiều quá, nghĩ nhiều quá và nhắc lại nhiều quá về những chuyện có nghĩ thêm cũng chẳng ra cái gì. Cách tốt nhất là nhấc mông lên và hành động, và đào đâu ra cái nghị lực để sống nhưng 1 chiến binh ngùn ngụt sức sống, bất chấp mọi thời tiết, mọi sự càm ràm nhức tai, bỏ qua thiên hạ sống thế nào, nói gì, việc mình làm mình cứ làm, uh, nhưng mình đào đâu ra 1 nghị lực phi thường như thế ???