Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

Nhật ký ngã dập mặt

Nghe " dập mặt" có vẻ kinh dị, sự thật chỉ là mài mặt tiền xuống đường nhưng tay với đầu gối lại toe toét, còn mặt tiền an toàn.
Bạn Mèo xót xa " khổ thân mẹ quá, khổ thân mẹ quá", sau đấy là  ga lăng hết cỡ khi bạn í ướp chai nước đá, chườm lạnh, đắp chăn cho mẹ, tử tế hơn cả là bạn ấy tự đi tè mà không bắt mẹ đứng canh WC như mọi ngày . Về thành quả này bạn ấy huyênh hoang lắm " Đấy nhé, con tự đi vệ sinh đấy nhé ". Sự thật chỉ là con người ta có thể dựa dẫm được bao nhiêu thì càng thích bấy nhiên, còn không thì có mấy việc là không thể tự giải quyết đâu, bí nhất là cứ ...tè ra nhà cũng là 1 cách giải quyết . Đang kể chuyện ngã lại sang chuyện đi tè, có đập đầu đâu mà tư duy lộn xộn thế cơ chứ.
Câu hỏi thứ 3 đặt ra trong đầu " Khi mình ngã, ai là người sẽ thương sót mình ? " Lại có cảm giác người cần thương thì không thương, người có thương thì cũng hoài của. Theo đúng lý thuyết đúc kết là yêu phải là động từ , không chỉ là tính từ, thì có lẽ mình nên sống 1 mình...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Link : (không biết cách chèn, khi nào biết cách sẽ chèn :D )
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]