Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

Tháng 12

Vẫn biết rằng đừng để thái độ của người khác ảnh hưởng tới mình, rằng thì cái khó chịu người ta vứt vào mình, sao mình phải vơ vào lòng chi cho bận ...Vãn biết là thế...nhưng bỗng dưng cảm thấy mọi thứ thật nhạt, chỉ khi về nhà bạn bé lao vào ôm mình hít hà " con yêu mẹ, 5ph con phải ôm mẹ một lần vì yêu quá đi" thì mới cảm nhận được rằng mình cần sống vì tình yêu này, mình cần vui vẻ và sống có động lực hơn cũng vì tình yêu này. Còn ngoài kia....Vui vẻ lạc quan quá dường như cũng là xa lạ, phát xét, vấn đề này nọ cũng làm cho mình ngạt thở. Đời mình, phấn đấu để làm gì, được gì, chẳng phải là để vui vẻ sao, sao phải gồng mình với những thứ không thích, sao phải thích những thứ không ưa. Là do tự mình ép bản thân và do cách nghĩ bó hẹp của mình thôi. Chẳng phải mọi người luôn tự làm cho cuộc sống của mình rắc rối hơn hay sao .
Ngoài kia, nhìn ngoài kia đi, bao nhiêu người khốn khổ vì bệnh tật ốm đau vẫn khao khát được yêu, được sống vui vẻ. Ngoài kia, nhìn bên vỉa hè đi, một người già ( người nhiều tuổi dù nam hay nữ đều có tên chung là " người già" ) đang lụ khụ ngồi 1 góc, cạnh vạch đèn đỏ, ngồi yên lặng chờ đợi lòng hảo tâm. Con của cụ đâu ? Nhà của cụ đâu ? Gió lạnh thế này, áo cụ cũ thế kia, đủ ấm nhưng tồi tàn, dường như chẳng có gì để mong đợi, mấy đồng bạc lẽ dẫu có nhặt được có đủ vui hay chỉ đủ ấm bụng. Có cần vui không hay chỉ cần ấm bụng ?
Ngoài kia nắng mùa đông vẫn vàng, vẫn chưa đến mùa đâu mà, sao phải buồn nhiều đến thế ???

1 nhận xét:

Link : (không biết cách chèn, khi nào biết cách sẽ chèn :D )
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]