Cái cảm giác lục quần áo ấm mỗi khi sang mùa làm người ta có cảm giác như đang bới tung ký ức năm cũ. Mới là năm ngoái thôi nhưng mà sao xa đến thế, vậy mới biết cảm giác là thứ dễ bị chôn vùi.
Đi qua 1 cánh đồng đầy hoa hồng, cảm giác như mình đã từng thấy ở 1 mùa đông nào đó, cảm giác vui vẻ, lục lọi mãi ....hình như cánh đồng hoa ở Bắc Ninh ngày giáp tết, vườn hoa râu mèo ở bãi đá sông hồng, vườn cải vàng.. . Cứ thế, mùa đông đi qua, buồn buồn , nhưng nếu thiếu có khi lại nhớ.
Xem "Inside out ", trẻ con hỏi :
- Bạn nỗi buồn chẳng có tác dụng gì cả mẹ nhỉ.
- Không phải thế đâu, người ta cần có nỗi buồn để nhìn lại mình. Lúc nào cũng cười hơ hớ thì lại là người vô tâm, sống hời hợt con ạ.
Sống mà, còn buồn có vui cho đời lên chút mầu mè xanh đỏ, để có điểm dừng, để hiểu tâm trạng của người khác. ( hay giả vờ hiểu, nhưng ít ra còn biết đứng lại ngắm nghĩa nỗi buồn ).
Tự dưng cảm thấy mùa đông đến nên lảm nhảm ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Link : (không biết cách chèn, khi nào biết cách sẽ chèn :D )
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhạc của tui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]