Trang
Nhãn
- Bạn và tôi (110)
- Hành trình lớn (4)
- image (50)
- Mập mạp (5)
- Nghệ thuật sống (2)
- Nhặt nhạnh (14)
- Thư giãn (16)
- Truyện (4)
Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013
Lý Hương Lan
...Vâng, là em, Hương Lan ạ, là một câu chuyện buồn ta thường ngấu nghiến hằng đêm, là phút giây vô tình ta gọi tên em hay ngoài kia gió mưa đang thét gào bài tình ca chưa ai hát một lần, sao lại nỡ lòng nào dẫm nát cánh hồng sen, rồi ra đi vào đêm tối bão bùng của một ngày ta chưa từng sống...
...Em có biết ánh trăng cũng muốn mượn rượu để ngỏ lời cùng em, vì chẳng đủ can đảm nói với em một điều thật nhỏ bé, nơi tấm hình em một bông hồng thật đẹp, đủ để làm rạng rỡ khuôn mặt đáng yêu của em trong đêm trăng say đầy gió...bất chợt sét đánh ngang cuộc tình lay lắt, ta bồi hồi nhặt từng mảnh rớt rơi của cuộc tình, và chắp nối chúng lại bằng những giọt nước mắt lung linh, không phải vì buồn đau hay tuyệt vọng, mà là vì hạnh phúc khi lại được ấp ủ trong lòng một tình yêu vuông tròn...
...Là chiêm bao sao Hương Lan kia ạ, tên em mang một màu xanh ngát xanh của dòng sông Hương kiều diễm, là vẻ rạng ngời đắm say của đóa hoa Ngọc Lan, là một điều kì diệu mà thượng đế đã ban tặng cho nhân gian, nhưng sao chỉ là chiêm bao thôi em ạ, phím đàn ai câm bặt những nghẹn ngào...
...Em vẫn đấy, vẫn tấm hình nơi đấy, ai mê mẩn ngắm nhìn em giây từng giây, là thời gian trở nên bất động vào khoảnh khắc ấy, là gió mây thôi giỡn đùa khi ta nhìn vào mắt em, em vẫn đấy, nhưng dần dần đã phai màu...Ôi như một bông hoa hồng nhưng chưa hồng, như phiến băng nhưng vẫn là nước trơ trơ, tất cả đều có ý nghĩa của nó, nhưng sao ta chẳng hiểu dù chỉ một câu nói người trao, ôi trăng ơi chén rượu mỗi lúc mỗi nồng hay con tim trăng vô cùng trống rỗng, cổ họng nghẹn đắng làm sao hát được cùng phong sương...
...Cùng ngoảnh lại mà cùng chẳng thấy, ước gì ta có thể hóa thân vào tấm hình kia người nhỉ?, nhưng chắc là em không muốn điều đó xảy ra, thời gian rạn nứt, ánh trăng cũng dường như nát như tan, ngoảnh lại chỉ là giấc mơ hồng, trông theo mãi cũng chỉ thấy rêu phong...ta sẽ đặt cánh hồng bên tấm hình em mãi mãi, nơi thiên đàng đấy em cứ vui đùa đi, nơi mộ em sẽ có một người phiêu lãng, nâng phím đàn gọi mãi Lý Hương Lan.....
( Blog's Amip )------
Rảnh rỗi lục lại blog yahoo của người bạn ...
Có một ngày nào đó rồi mọi thứ sẽ trôi qua, không để lại dấu vết, có những khi cứ nghĩ mình thù dai nhớ lâu lắm nhưng hóa ra không phải. Nhắc lại không phải để nhớ, để nhận ra đã có ngày mình sống như thế, như thế, và sau này mình muốn sống thế này...thế này .....
Blog hay thật đấy ^_^
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=goB6hpqynN
Một khúc Piano...cho lòng trầm xuống...vâng, là em, Hương Lan ạ....
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sang đây và... ngồi ở bậu cửa ...và nghe LÝ. Đọc xong chẵng hiểu được gì .
Trả lờiXóaHình như đây là 1 tự sự dạng "cảm thụ âm nhạc" của kẻ thất tình anh Tư ạ :D
XóaÁi chà....Mình hồi xưa hay bị...thất tình nhưng từ ngày có vợ nên quên mất cái tình trạng này ! :))
Trả lờiXóa