Thứ Năm, 16 tháng 3, 2023

Cứ mỗi lần nhìn 2 cái sẹo to hồng hồng ở tay lại thoáng buồn buồn, thế là từ nay không dám khoe là tay đẹp nữa, nhưng chỉ thoáng vài giây thôi, vì mình biết rằng với 1 vụ ngã xe mà mặt mũi còn nguyên vẹn là tốt lắm rồi, như thế gọi là nhà có phúc đấy. Đọc ở đâu đấy thấy bảo chớ có khoe khoang điều gì cả, vì như thế có ngày mất không chừng "Phô tài là hại mình vì có kẻ ghen ghét. Phô sắc là hại mình vì có kẻ cưỡng đoạt. Phô của là nguy vì có kẻ cưỡng đoạt" . Cưỡng đoạt thì không lo, nhưng trưng bày bản thân nhiều quá thì có cảm giác là quá yêu mình . Thực ra ai cũng vì mình cả thôi, nhưng đừng có lộ liễu quá, trạt cả 1 FB toàn ảnh uốn éo không có nội dung gì thì cũng hơi kỳ kỳ.
Mà muốn cho khỏi kỳ thì trong đầu phải có cái gì đó, tựa như kiểu tâm có sáng thì mặt mũi mới phúc hậu í. Nhưng giờ tâm hồn rỗng tuếch, rỗng toác. Chị F bảo " có những phụ nữ dường như chỉ đẹp khi cô đơn ". Có lẽ là vì họ có thời gian để vun vén, trang trí cho trái tim rảnh rang của mình của mình một vài thứ đèm đẹp, thế nên họ thú vị so với đám đông ngoài kia đang bận rộn với tã bỉm, cơm nước, hầu hạ chồng con, kêu ca và cả mải mê với khoe khoang hạnh phúc của mình trên FB.

Bạn Mòe của mình hay hỏi 1 câu rất ngây thơ " Sao cô ấy lại khoe thế để làm gì ? Thích thể hiện à ? "
- Mẹ không biết, nhưng Mẹ chẳng bao giờ khoe mẹ được ăn gì, hay nhận được phần thưởng nào cả .
- Mẹ cũng hay chụp ảnh món ăn đấy thôi, nhưng không khoe, còn phần thưởng, nếu mẹ nhận được phần thưởng thì các bạn của mẹ ở công ty đều biết cả rồi, còn khoe làm gì nữa. Mà mẹ chỉ hay khoe mẹ Cute thôi, chứ không hay khoe các thứ khác.
 Vậy là có được coi đấy là 1 lời khen cho sự ... ít khoe của mình không vậy ?