Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021

Thứ 4 - tuần 2

 Nội quy của Merapcamping là 11h mọi người phải có mặt trong lều, điểm danh . Trưởng nhóm  nam và nữ bằng cách nào đó nhận biết được đội mình đã đủ người hay chưa và báo lên nhóm, nếu muộn mama tổng quản Hùng sẽ e hèm " quạt nội quy ". Mình khá là thắc mắc làm sao mà biêt được đủ vì có thể có đứa đã chui vào lều và khóa chặt cửa rồi, không nhẽ TP phải  lọ mọ ra đấy nghe xem có người thở bên trong hay không à ? Thế là mình với Greyfile và mấy đứa bên QA luôn trong tình trạng 10h58- 11h02 mới bắt đầu cuống lên khóa cửa, niêm phong , càng vội càng dễ mắc sai sót: hôm thì  quên tắt điều hòa, hôm thì  quên khóa cửa sau phòng làm việc. Mình không đếm mình  đã ở lại đây bao nhiêu ngày, ngày thứ 10 hay ngày thứ 11, nhưng mình  đếm thứ. Mình  đến công ty vào thứ 2 tuần  trước, ở lại qua 1 chủ nhật rồi và nay là thứ 4. 2 buổi sáng trở lại đây, mình đã phải tăng liều cafe lên, phải lục tìm lọ nước hoa để tự kich thích tinh thần của mình vào mỗi sáng. Hôm qua mình đã bỏ 1 buổi tập thể dục buồi  chiều tối, lười biếng chui vào lều đeo phone và xem phim . Mình bắt đầu có triệu chứng của 1 đứa xấu tính, chấp nhặt và cạu cọ, khó chịu như bà cô quá lứa, không còn giữ được sự hứng khởi như  ngày  đầu  ở lại công ty.  May mà công ty có 1 khuôn viên rộng, đẹp và nhiều cây xanh, mình vẫn nghĩ mình có thể xách máy ảnh đi chụp cái gì đó cơ mà, nhưng hình như không còn hứng khởi đến thế để ghi lại mọi thứ  xung quanh ....

Đi tô son để làm việc nào ....

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2021

Mùa đông- mùa cận tết

 Năm nay mùa đông khá là dài , có vẻ đến sớm hơn và lạnh hơn rất nhiều . Trộm vía là bệnh sợ lạnh của mình đã đỡ nhiều, vùi đầu vào công việc, ngẩng lên đã thấy hết ngày, cảm giác còn chẳng kịp nhìn ra ngoài cửa sổ xem trời u ám hay không . Thi thoảng nhìn lại cứ thấy " mình chẳng có gì mới, chẳng có bước tiến nào so với năm trước", nhưng khi cơ hội với 1 bước tiến mới thì lại làm mình hoảng sợ, rụt rè, sợ phải đối đầu với sóng gió, sợ phải thay đổi, sợ phải gồng mình lên gân. Kể ra thì cũng chẳng có gì đáng kể đến nỗi phải sợ đến thế đúng không? Chỉ là đang bước ra khỏi vùng an toàn để trau dồi thêm 1 kỹ năng mới . Dũng cảm hơn để sống 1 cuộc sống đáng sống nào, cho dù chẳng nhẹ nhàng mấy đâu, nhưng học được cái gì đấy mới chẳng bao giờ là thừa , đã bao lần mình phải đẩy vào thế buộc phải dũng cảm rồi, có ngần  ngại thì bản thân vẫn tự thấy luôn cảm ơn những sự thay đổi đó. Một con người mới, cho dù không dễ nhưng vẫn có thể mạnh dạn bước tiếp, vậy nhỉ .