Thứ Năm, 24 tháng 9, 2020

 Mùa thu lại đến rồi đấy !

Bỗng nhiên giờ cái căn bệnh đổi mùa của mình chẳng là  cái gì so với đứa bạn thân. Mình cứ boăn khoăn tự hỏi ngày xưa mình có thế không nhỉ? Chỉ muốn hỏi bạn Amip là " ngày xưa ta có ngày nào cũng Ôi chán quá, buồn quá" trong suốt mùa đông không ? Quên mất  tần suất rồi, giờ mình chỉ biết ngày xưa mình rất u ám, cắm cảu . Còn  bây giờ thì cứ như  bạn mình đi sau mình 5 năm vậy, cứ vài hôm nó lại " tớ bị rơi tõm vào hố cảm xúc rồi ". Và cũng chẳng bởi lý do gì cả, chỉ vì thời tiết buồn buồn. Nghe có vẻ hâm, nhưng 1 đứa đã trải qua những cơn buồn buồn  như thế  thì hiểu, chỉ có điều chẳng thể giúp ích gì cho bạn, nói vài câu đùa  đùa cho nó vui thì chỉ được 3 câu nó lại quay lại " hôm qua tớ đang vui, tự dưng sáng nay lại buồn  buồn ".  Ơ  kìa, thế thì phải giả vờ lờ cái buồn đi chứ, càng nhắc nhiều về nó, nó càng đu bám vào mình, chỉ có cách giả vờ như mình hớn hở , rồi dần dần sẽ lừa được nó . Đấy kinh nghiệm chỉ có bấy nhiêu thôi . Khổ thân đứa bạn mình, nó lại mắc vào cái đồng vòng vo, lùng nhùng y như mình ngày xưa, cứ tự đào hố và tự nhảy xuống. Có điều nó đào hơi nhiều hố, và có vẻ thấy việc đào khá thú vị nên cứ đào hoài .