Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

.....

Hôm qua tự dưng đọc ở đâu 1 bài về cách dậy trẻ con, họ nói rằng khi con mắc lỗi thì đừng hỏi những câu hỏi khó, kiểu như là " Tại sao con lại làm như thế ? Con nghĩ gì mà làm như thế? " .Quả thực đấy là những câu hỏi kiểu ...bố người ta. Mình tự vấn lại bản thân xem có khi nào mình hỏi con những câu như thế. Cũng có thể trong những lúc điên tiết vì cái sự không nghe lời của con trẻ mà mình gào lên như vậy không ? Rõ ràng câu hỏi đó người lớn cũng không thể trả lời được, đừng nói gì tới trẻ nhỏ. Và mục đích của người nói là cho hả dạ, cho sướng cái miệng, cho đối tượng nghe thấy rằng
" dốt lắm con ạ" 
Quay lại, làm thế nào để làm chủ được cảm xúc không bị những câu hỏi khó, thái độ bố người khác làm ảnh hưởng đến mình . Một thái độ chỉ bảo tích cực, 1 thái độ bình tĩnh rõ ràng sẽ làm người ta tự động tốt lên, ngược lại " bố ạ, con chẳng hiểu con cần phải làm gì bây giờ cả . Muốn gì thì nói mịa nó ra còn hỏi han lòng vòng, chỉ đoán ý thôi cũng hại não muốn chết rồi " 



Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Mùa hè

Có những người viết gì đi nữa vẫn có cảm giác nhẹ nhàng, không lên gân, không bực bội, túm lại là làm chủ cảm xúc rất tốt, nhưng chắc mình không phải là người đấy . Mình có rất nhiều lúc bực bội khó chịu trong người, cau có là 1 cách thể hiện, nhưng rồi cũng chóng quên, hơn cả, quên để bản thân mình thanh thản. Ấy vậy mà mình nhận ra có những người hẳn là đàn ông, đàn ang hẳn hoi, vậy mà cái thái độ dỗi dằn, cau có mang cả vào công việc, phát ớn...
Nó giống như 1 sự khó dễ đối với nhau. Rồi nữa, nó là sự thiếu tôn trọng, mình hay nói đấy là thái độ coi người khác như con. Ở đây ai cũng có cá tính, mà không có cá tính, không bảo thủ thì gọi là ba phải, lại cũng chẳng làm ăn được gì , nói cách khác là bị đánh giá thấp.